Tác giả: Minh Triết
TẢN MẠN VỀ CHUYẾN ĐI QUẾ SƠN,QUẢNG NAM.
( Phần 1)
Lần này về Đà Nẵng. thắng cảnh ở đây đã quá quen thuộc, nên các anh em chúng tôi thay đổi không khí, muốn tham quan Quế Sơn. Bỡi lẽ, từ lâu Quế sơn nổi tiếng với nhiều phong cảnh nên thơ, hữu tình và con người chân chất, thật thà, hiếu khách. Đến Quế Sơn sẽ được ngắm Suối Mát – Đèo Le tương đối còn nguyên vẻ hoang sơ,mà còn trầm tư về một truyền thuyết với Huyền Trân công chúa. Chuyện kể rằng, khi xưa công chúa nhiều lần lên đèo Le ngắm cảnh. Theo phong tục Vương triều, vua Chế Mấn chết, hoàng hậu phải chết theo. Nhưng công chúa được tướng Trần Khắc Chung giải cứu, bí mật đưa lên đèo Le tạm lánh. Sau đó, công chúa cải trang thành cô thôn nữ, lên thuyền theo dòng sông Ly Ly, chờ thuận buồm xuôi gió về hướng bắc ( nguồn Google )
Khi xe đến cầu Câu Lâu, nhìn về bên phải một vùng nước mênh mông, vùng đất trù phú trải dài một màu xanh ngát.về phía thượng nguồn Đó là Gò Nổi, được bao bọc bới 3 con sông Thu Bồn, Chiêm Sơn và Bến Giá, nơi bắt đầu của sông Vĩnh Điện, Bà Rén , là đất địa linh, nhân kiệt, cái nôi của biết bao hiền tài, nhân sĩ làm rạng danh đất Quảng Nam và điểm tô cho nước Việt.Đến đây, tôi chợt nhớ bài thơ Tình già của Phan Khôi. Bây giờ tôi mới biết cụ là cháu ngoại của Phó bảng Hoàng Diệu, Tổng đốc thành Hà Nội , bài thơ rất nổi tiếng, gây nhiều ấn tượng mà thời còn học Trung học, chúng tôi ai nấy đều say mê, thích thú
” Hai mươi bốn năm xưa
Một đêm vừa gió lại vừa mưa
Dưới ngọn đèn mờ, trong căn nhà nhỏ
Hai cái đầu xanh kề nhau than thở …”
Giờ này, khi bước qua tuổi quá nửa đời, trải qua vài cuộc tình chưa trọn vẹn, nhìn lại mình cũng đã liêu xiêu, nhớ lại thời xuân xanh cảm thấy chạnh lòng. Đọc lại bài thơ Tình Già mới thậy thấm thía
” Hai mươi bốn năm sau
Tình cờ đất khách gặp nhau
Đôi cái đầu đã bạc…”
Hôm nay, ngồi trên xe du lich, có dịp chiêm ngưỡng những địa danh quen thuộc của một thời đi vào quên lãng. Qua cầu là đến chợ Bà Rén. Nơi đây được xem là chợ đầu mối, cung cấp heo cho cả miền trung, tây nguyên. Mỗi lần về Đà Nẵng , khi đi xe đò ngang qua đều ghé chở những rọ heo trên mui , hành khách ngồi dưới được hưởng mùi nồng nặc mà ai đâu dám nói tiếng nào. Ngoài ra, các cặp vợ chồng vừa lập gia đình, kinh tế còn khó khăn, lắm lúc các vùng lân cận cũng tranh thủ dậy khoảng 3giờ sáng ra chợ, mua vài cặp về nuôi, được gọi ” Tăng gia sản xuất “, cải thiện đời sống.Trước khi theo ĐT 611 đến Quế Sơn, chúng tôi cũng được nghe những đặc sản như gà tre – đèo Le, mì Quảng, bún sắn cá đồng chuối cây. Đặc biệt, Món bê thui ở cầu Mống thì nổi tiếng khắp cả nước. Do vậy, chúng tôi không ngoại lệ.
( Còn nữa )
Bài bút kí rất hay, cám ơn anh Minh Triết đã cho mọi người được cùng anh đi thăm Quế Sơn, Quảng Nam.
Cảm ơn QT đã xem và có lời khen . Chúc vui .
Cám ơn anh Minh Triết quê hương của mình đẹp quá anh hỉ!
Đúng thế Thu Thuỷ, quê hương của mình ơn đâu cũng đẹp. Rất tiếc là mình không đủ điều kiền và thời gian. Ngay như Nhơn Lý đã nổi nổi tiếng từ lâu mà anh chưa đến được.
Hôm nào về thăm nghen anh!
Tất nhiên rồi, sẽ có cảm xúc viết bài tốt hơn Thuỷ nhỉ!
Quế Sơn là quê nội và quê ngoại của MT vậy mà có địa danh anh Triết nhắc đến mình còn chưa có cơ hội ghé thăm 🙁 Cám ơn anh đã có những cảm tình nồng hậu dành cho mảnh đất Quế Sơn và Quảng Nam – Đà Nẵng. Chúc anh vui khỏe.