Tác giả: Phạm Ánh
Tôi xa Đà Lạt dịu hiền
Nhớ thương từ lúc mới quen đến giờ
Bềnh bồng như thực như mơ
Đồi thông lãng đãng sương mờ bay bay
Tóc mềm trong gió khẽ lay
Ai qua dốc vắng hây hây má hồng
Se se giọt lạnh chớm đông
Chiều nghiêng nỗi nhớ trái thông bên hồ
Nôn nao dẫu chẳng hẹn hò
Vẫn nghe năm tháng đợi chờ lạ chưa
Nỗi niềm lấm tấm hạt mưa
Em ơi Đà lạt mấy mùa tôi xa!
P.A
Phạm Ánh
Số CMND: 211.031.628
ĐT:01672862547
Hội VHNT Bình Định
103. Phan Bội Châu – Tp. Quy Nhơn – Bình Định
Ai đã đến Đà Lạt mà khi rời xa không khỏi nhớ nhung?
Nhớ những lần đi Đà Lạt, nhớ cái lạnh đặc biệt của Đà Lạt mà không nơi nào có được, ban ngày nắng vàng êm ả nhưng cứ hoàng hôn sương xuống là không khí lạnh êm ả từ từ thấm nhẹ vào chân tay , sợi tóc đúng như Phạm Ánh đã diễn tả:
Tóc mềm trong gió khẽ lay
Ai qua dốc vắng hây hây má hồng
Se se giọt lạnh chớm đông
Chiều nghiêng nỗi nhớ trái thông bên hồ
Đà Lạt của Ai Lên Xứ Hoa Đào , Đà Lạt của Đồi Thông Hai Mộ , Đà Lạt của Thung Lũng Tình Yêu, Đà Lạt của Dốc Sương Mù , của Thác Cam Ly làm sao mà không nhớ:
Nôn nao dẫu chẳng hẹn hò
Vẫn nghe năm tháng đợi chờ lạ chưa
Chưa đi đã muốn đi, đi rồi mới thấy mến , xa rồi thương nhớ khôn nguôi vì Đà Lạt nên thơ , dịu hiền quá :
Tôi xa Đà Lạt dịu hiền
Nhớ thương từ lúc mới quen đến giờ
Đà Lạt ơi! mỗi năm một lần nhé!!!