Tác giả: Phan Thanh Cương
Tháng tư úp bàn tay anh
Dưới bàn tay ấy những vàng – xanh.
Anh theo cây rừng mười năm lá rụng
Em về trời cũ có thiên thanh?
Lúc ra đi cơ hồ anh đang chạy,
Ngang qua nhau không kịp vẫy tay chào.
May cho em về trường nối lại những xôn xao,
Có dẫm dấu chân anh ngày hôm trước?
Ở rừng xa anh vẫn tin mình có được:
Cát trường xưa vàng nỗi nhớ trong nhau,
Con Sông Hàn còn biết những xưa sau,
Chắc gì lặng im khi gã nông lâm tìm về nơi mới lớn.
Biển Mỹ Khê dập dìu con sóng gợn
Sóng cùng chiều, ta khác hướng tương lai.
Em ở đâu mà hàng dương xõa tóc buông dài?
Lời than thở hòa âm cùng tiếng sóng.
Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi
Ta gọi nhau chao đỗi cánh chim trời
Xa xa biển lắt lay đèn tuổi nhỏ
Anh vẫn biết những gì mình chưa có
Úp bàn tay nào có được hoa hồng
Mười năm tìm về có cũng như không
Để những tháng Tư trùng phùng giận dỗi
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối
Thiên thanh em rộng mãi phía bên chồng
Anh trở lại rừng lá rụng hết chờ mong
Rơi xuống tháng Tư, thành mùa thu ngày tháng…
Viết cho tháng Tư 1985.
Sài Gòn tháng Tư 2012{jcomments on}
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối
Thiên thanh em rộng mãi phía bên chồng
Anh trở lại rừng lá rụng hết chờ mong
Rơi xuống tháng Tư, thành mùa thu ngày tháng…
Buồn một kiểu rất dễ thương .
Tháng tư úp bàn tay anh
Dưới bàn tay ấy những vàng – xanh.
Anh theo cây rừng mười năm lá rụng
Em về trời cũ có thiên thanh?
bốn câu này hay quá anh ơi,, tháng Tư xem ra có nhiều nỗi niềm để gửi gắm vào thơ..
chúc an vui
Cảm ơn Kiều Thanh va Rêu nhé, tháng tư năm ấy vui buồn không phải riêng gì PTC mà còn cho cả mọi người VN nữa.Thân ái.
Bài thơ hay mờ sao buồn quá chừng hà! tháng tư 1985 chắc chỉ là nỗi niềm chỉ riêng anh PTC thôi chứ sao lại của cả mọi người VN?Meocon hổng hiểu! hic..hic..
Cám ơn cho đọc một bài thơ hay .
Meocon không hiểu hả? Mà hiểu làm gì cái tháng tư năm 75 cho mệt Meocon ơi. Cảm ơn MC nhiều nhé.
T4-75 thì Meo hiểu nhưng PTC ghi T4-85 nên hổng hiểu chứ bộ!hic..hic..
Cảm ơn Bích Vân khen cả một bài thơ.
Anh tìm em giữa biể trời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi
Ta gọi nhau chao đỗi cánh chim trời
Xa xa biển lắt lay đèn tuổi nhỏ…..
Thơ dễ thương & hay lắm ! với bao nỗi niềm nhớ thương trong xa cách ta đã lạc mất nhau…khi tháng tư đến như nhắc nhở kỷ niệm tìm về trong nỗi nhớ ! Bài thơ rất hay!
Tran kim Loan ơi!
…Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
…
TKL lại sửa thơ của PTC rồi, Biển đời rộng hơn biển trời TKL ạ.
Cảm ơn TKL nhiều lắm, mong tiếp tục đọc thơ TKL
Oh! sorry ptcuong nhe TKL sớn sác quá ! hi…hi…TKL thích đọc thơ hơn là làm thơ…vì TKL chỉ mới tập làm thơ thui ! nên làm thơ dở ẹt ….. ptcuong cứ làm đi cho TKL đọc là được rùi!
Có gì đâu mà TKL xin lỗi, tìm ở biển trời hay biển đời cũng vậy thôi, TKL cứ làm thơ đi, đừng ngại sẽ có bài hay, ai cũng vậy mà. Chúc TKL thành công.
Một ngày tháng tư năm ấy đáng nhớ và đáng buồn cho tất cả mọi người
Có người vui,có người buồn,nhưng lại ở chung vào tháng tư năm ấy…
Cảm ơn camtucau đã đọc thơ PTC.
Anh vẫn biết những gì mình chưa có
Úp bàn tay nào có được hoa hồng
Mười năm tìm về có cũng như không
Để những tháng Tư trùng phùng giận dỗi
Hễ có chút tình yêu là có giận dỗi .
Tháng tư 2012, 1985 về giận dỗi., không biết mình giận tháng tư hay tháng tư giận mình nhỉ. Mừng là đã qua rồi.Cảm ơn Tú Nhân nhé.
Tháng tư úp bàn tay anh
Dưới bàn tay ấy những vàng – xanh.
Anh theo cây rừng mười năm lá rụng
Em về trời cũ có thiên thanh?
Những câu thơ rất có duyên .
Cảm ơn Phượng tặng cho 4 câu thơ trên có duyên, PTC nghĩ: trời xanh và lá vàng để diễn tả hai tâm trạng khác nhau, nếu có duyên thì trời xanh + mây trắng hoặc lá vàng + gió thu bay. Nói cho vui chứ PTC hiểu ý Phượng, chúc vui.
Những bài thơ Tháng tư buồn quá PTC ơi
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối
Thiên thanh em rộng mãi phía bên chồng
Anh trở lại rừng lá rụng hết chờ mong
Rơi xuống tháng Tư, thành mùa thu ngày tháng…
Gặp mà chi để thêm buồn…
Cảm ơn chị QT , BBT HX đã cho đăng bài thơ của em.
Huongxua là trang của những người yêu mến kỷ niệm xưa , kỷ niệm buồn vui là chuyện bình thường, mong chị đừng buồn nhé.
Em mong ngày gặp chị.
Tháng tư của PTC làm khơi dậy nỗi lòng người đọc như một âm điệu toát ra từ cõi lòng mình, rất cảm xúc nhưng có một chút dồn nén bên trong. KĐ cảm nhận ” tháng tư” của PTC như vậy không biết có chia sẻ được với tác giả hay không? Chúc vui
PTC học trường Đông Giang Đà Nẵng. Cùng 10C, cùng thời với KĐ, PTC nghĩ KĐ hiểu những bài tháng tư của PTC nhiều nhất. Rất cảm ơn KĐ đã sẻ chia “gánh nặng” trong tháng tư năm nào. KĐ có bạn đời tuyệt vời, chúc an vui nhé.Mong đọc thơ KĐ.
Tháng tư úp bàn tay anh
Dưới bàn tay ấy những vàng – xanh.
Anh theo cây rừng mười năm lá rụng
Em về trời cũ có thiên thanh?
Hay đến mềm lòng chắc người ấy cỏ xót xa đưa .
Chào Tôn Nữ Yên Khê .
Người ấy, bây giờ vẫn gặp nhưng PTC không mong gì ” cỏ xót xa đưa” Mỗi một thời có chỗ đứng riêng của nó. Cảm ơn TNYK, chúc vui.
Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi
Ta gọi nhau chao đỗi cánh chim trời
Xa xa biển lắt lay đèn tuổi nhỏ
Bài thơ Tháng tư chan chứa yêu thương, nhưng đau đáu một nỗi buồn dang dở…
Cảm ơn Phan Thanh Cương bài thơ tình cảm nhẹ nhàng, dễ thương, hay lắm, mà lúc ấy rất nhiều người lạc mất người yêu lắm P.T.C ơi huhuhu…
Chúc Phan Thanh Cương vui, khỏe, hạnh phúc.
Chị HOANGKIMCHI ơi!
Em viết lại chuyện bình thường của tháng tư năm ấy, có buồn không mà chị hu hu? Hồi đó chị giữ người yêu chị bằng cách nào, có cột lại không?
Em muốn gặp chị.Chúc chị vui, trẻ như trong hình nhé.
Phan Thanh Cương ơi,
Chị chụp hình ăn ảnh nên em nhìn thấy chị có vẻ trẻ rứa, chứ ở ngòai chị U60 gìa rồi em ạ, tuy vậy chị cũng thích gặp em, bửa nào họp mặt ở Sông Trăng ( Thanh Đa NH anh Văn Công Mỹ) chị em mình gặp nhau tha hồ trò chuyện em nhé.
Em an lành, may mắn nghen.
bà ơi ! sao bà bỏ quên bài thơ hay như vầy không đọc , tiếc lắm .
onggiadeua ơi!
Dừng dùng tên onggiakhoua nữa nhé, khó ưa không ai công nhận đâu khi thật sự onggiakhoua rất dễ thương. Cảm ơn sự cổ động của onggiadeua. Chúc ongbagiadeua hạnh phúc.
Tháng tư cơ hồ anh đang chạy
Ngang qua nhau không kịp vẫy tay chào
May cho em về trường nối lại những xôn xao
Có dẫm dấu chân anh ngày hôm trước
Tháng tư năm 1985 hay những ngày sau sau nữa luôn có những người lạc dấu tìm nhau , Tháng Tư của PTC đau đáu không nguôi , không kịp vẫy tay chào phải chăng anh đang chạy? còn dấu chân để lại sân trường , em có vô tình dẫm lên như dẫm nỗi đau của anh ?
PTC vừa nói chuyện với onggiadeua đó.
Để hôm nào PTC hỏi lại người củ thử có dẫm lên dấu chân PTC không? Nếu cô ta nói không thì thôi, còn nếu có PTC bắt đền đôi dép, vậy có được không bagiakhomadeua?
Tháng tư buồn như những cuộc tình đã chia tay.
Cảm ơn Đặng Danh đã đọc và chia sẻ. Chúc ĐD vui.
“…Anh trở lại rừng lá rụng hết chờ mong
Rơi xuống tháng Tư, thành mùa thu ngày tháng…
Một nỗi niềm chia cách trong nỗi sầu thế cuộc…Tình thơ u uẩn, tiếc nuối, xót xa…
Một bài thơ hay!
Cảm ơn chimcanhcut đã lắng đọng,chia sẻ và có lời khen thơ PTC.
Chúc an vui.
Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi
Ta gọi nhau chao đỗi cánh chim trời
Xa xa biển lắt lay đèn tuổi nhỏ
Mỗi người đều có một khoảng thời gian đong đầy kỉ niệm và tháng tư cũng là một kỷ niệm đáng nhớ, đầy nuối tiếc của tác giả. Nhưng MK chỉ phân vân chưa hiểu một từ: “chao đỗi”. Không hiểu từ này có phải do lỗi chính tả: “trao đổi” hay đây là một từ mới do sự sáng tạo trong thơ? Rất mong tác giả cho MK thêm cảm nhận. Cảm ơn nhiều!
Chào minhkien.
PTC chỉ ghi lại một trong nhiều sự kiện của tháng tư năm nào thôi, chắc chắn sẽ còn nhiều thiếu sót, cái khó của nó là ghi lại bằng tình cảm của người trong cuộc, cái khó nữa là bằng văn vần. Nhưng cuối cùng vẫn còn may mắn là bạn đọc đã cảm thông.
Lúc đầu PTC dùng từ “nghiêng mõi “cánh chim trời” thấy từ này chưa diễn đạt “cường độ” âm thanh gọi.Sau đó PTC dùng từ chao đảo thì thấy con chim bị bão cuốn không thật, cuối cùng dùng từ chao đổi. Vậy MK thấy có ổn không? Mình thích MK với câu hỏi này.
và chờ ý kiến MK. Cảm ơn MK nhiều lắm.
Hẹn gặp lại.
Chúc vui.
Chào PThanh Cương! MK phải thừa nhận là tác giả đã rất trau chuốt trong khi dùng từ. Nhưng nếu là MK thì MK sẽ chọn từ “nghiêng mỏi”. Bởi từ “nghiêng mỏi” có thể diễn đạt được cường độ âm thanh nhưng cũng gợi cho ta một cái gì đó về “lượng” của tình cảm trong tiếng gọi đó. Đây là cách dùng từ theo nghệ thuật Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. Qua tiếng gọi đó ta cảm nhận được mức độ tình cảm của một mối tình vô vọng. Đó là suy nghĩ riêng của cá nhân bằng sự cảm nhận chưa thật đầy đủ MK xin trao đổi cùng tác giả. Có gì sai sót rất mong được sự lượng thứ.
minhkien ơi,
Khi đọc xong bài thơ”Tháng tư” của PTC, chị cũng phân tích từ “chao đỗi” này nhiều lắm. Chị cũng tạm đọc thành chao đảo, một sự nghiêng ngã, không chắc chắn nhưng cũng không đủ diễn đạt tiếng gọi. Bây giờ được biết PTC định dùng từ “nghiêng mỏi”, qua phân tích của em chị thấy MK chọn từ đúng. Nhưng rồi chị đọc đi đọc lại thấy “chao đỗi” của PTC cũng lôi cuốn đó em, chị nghĩ PTC đã làm mới ngôn từ chao đảo thành chao đổi, chỉ một chút đó mà đoạn thơ này, tiếng gọi này như chính tâm trạng của PTC lúc ấy:”Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi vậy,” Vui thôi, chúc MK vui vẻ nhiều nhen.
Chị Kim Đức ơi! Em cảm ơn chị đã có cùng suy nghĩ. Em đồng ý với chị là cần có sự sáng tạo trong cách dùng từ, nhất là trong thơ. Nhưng em nghĩ mãi vẫn chưa hiểu “chao đỗi” có nghĩa là gì? Em chỉ muốn có sự cảm nhận thật chính xác về ý thơ của tác giả thôi. Em chúc chị luôn vui nha
Minh Đức ơi! Mình nên theo MK , không nên làm mới ngôn từ , vì thơ là của mọi người. Thân ái. hẹn gặp.
PTC nói đúng đó MK, mọi người có cảm xúc và rung động thơ mình thì mình mới thấy hạnh phúc. Thường xuyên vào trang nhà của MK mới biết cô giáo này cũng hay lắm đó. Hẹn một ngày gặp nhau nhen.
MK nói đúng,PTC sẽ nghe MK.Cảm ơn MK nhiều nhé. Hẹn gặp sau.Thân ái.
Tháng tư buồn như bóng hoa rũ úa.
Cảm ơn Gấu Đơn Sơ, trong thơ PTC ít dùng từ buồn, mong GĐS vui nhé.
Bài thơ hay quá, gợi nhớ về những ngày tháng cũ, tháng tư HT cũng bị mất người yêu đó PTC ơi!
Cảm ơn HT
Sao HT mất người yêu mà không đi tìm, nhiệt tình dẫu thất bại vẫn dễ thương chứ. PTC nói đùa thôi, đừng giận HT nhé. Chúc vui.
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối.
Ngã ba Hương An phải không cậu?
Không phải đâu MT . Đến ngã ba Non Nước đó.Mến
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối.
Ngã ba Hương An phải không cậu?
Anh tìm em giữa biển đời vô vọng
Bóng chiều rơi tìm hướng mắt anh rơi
Ta gọi nhau chao đỗi cánh chim trời
Xa xa biển lắt lay đèn tuổi nhỏ
Một bài thơ hay , từ ngữ được tác giả trau chuốt kỹ.
Cảm ơn chị Nguyễn Tiết, Em làm thơ nhanh không trau chuốt nhiều lắm đâu, bị bạn bè chê đó. Chờ đọc thơ chị.
Đến ngã ba quen, thật tình anh bối rối
Thiên thanh em rộng mãi phía bên chồng
Anh trở lại rừng lá rụng hết chờ mong
Rơi xuống tháng Tư, thành mùa thu ngày tháng…
Thơ như nói chuyện nhưng mà là thơ thật tình uyển chuyển từng con chữ rất duyên dáng .Cám ơn PTC.
PTC cố gắng viết thật dễ hiểu, viết cho mọi người, đôi lúc từ ngữ bình dân quá, may mà có TT khen, cảm ơn TT nhiều. PTC còn môt ít bài sẽ gởi cho HX sau. Mời TT đọc nhé.