Tác giả: Bạch Xuân Lộc
Chiếc lá khô rơi động,
Nước mặt hồ lăn tăn,
Lá mùa thu rơi động,
Gọi nhau lòng nhớ nhung.
Lá nằm trên mái ngói,
Trong trạng thái an nhiên,
Không gây chút lụy phiền,
Thảnh thơi hồn tự tại.
Gío hiu vờn lá nhẹ,
Bay la đà khoảng không,
Ta nhìn theo chiếc lá,
Tâm có vờn động không?
An nhiên lá cứ rơi,
Bình thản trong làn hơi,
Tịnh tâm phút giây ấy,
Là Thiền ngộ đến rồi
Lá nằm trên mái ngói hay nằm trên mặt hồ cũng như nhau miễn an nhiên là được rầu .
À hé phải đó anh Dư-chủ nhân của an nhiên trên HX- vui.
Đúng là thiền ngộ! tĩnh mà không động. Đọc xong bài thơ của BXL, cảm thấy tâm hồn mình về với chân như, an nhiện tự tại. Cám ơn anh BXL, mong đón nhận những bài thơ đậm chất triết lý như thế này, rất hay.Chúc an lạc.
Cảm ơn anh KĐ.tôi chỉ viết lại mẫu đối thoại của 2 bạn mình trong bài Vô Đề 01 thôi,khg dám hứa với KĐ sẽ có VĐ03.
Kim Đức là nữ đó anh Lộc ơi, bạn ấy viết lời bình lúc nào cũng rất hay!
Cảm ơn QT. Xin lỗi KĐ nhen vì ngộ nhận với chữ Kim-Kim Quy là nam.
An nhiên lá cứ rơi
Bình thản trong làn hơi,
Tịnh tâm giây phút ấy,
Là thiền ngộ đến rồi
Nếu mọi lẽ đều an nhiên , an nhiên như lá rơi , an nhiên như hơi thở , an nhiên gọi nhau trong nhung nhớ ? mọi lẽ đang biến động trong vũ trụ bao la , ta là hạt bụi hay chiếc lá cũng an nhiên trong khôn cùng .
Chúc nhà thơ thiền ngộ an lạc .
Dù động hay tĩnh, anh nhiên là cốt ở trong ta. bagiakhoua nói hay lắm!
Phải rồi đó bgkư và nguyentiet ơi,cảm ơn nhiều.Chúc cùng đắt đạo…vui.
Gío hiu vờn lá nhẹ,
Bay la đà khoảng không,
Ta nhìn theo chiếc lá,
Tâm có vờn động không?
chiếc lá vô tình.. chỉ tại cơn gió lao xao kia …ai đó nhìn theo chiếc lá bay, chắc đang nghĩ ngợi về 1 niềm gì đó….. vậy là tâm động rồi đó! 🙄
Có lý,cảm ơn Rêu.
reu nhay ben qua,minh thanh that nguong mo.
Chiếc lá khô rơi động,
Nước mặt hồ lăn tăn,
Lá mùa thu rơi động,
Gọi nhau lòng nhớ nhung.
Lá cứ an nhiên rơi, còn người thì…chắc là hổng an nhiên nổi phải không anh Lộc?
lá rơi phải rơi an nhiên trong cái động của những điều kiện vật chất tác động xung quanh nó (môi trường):khg có tâm làm chủ,còn mình thì có hay khg có là do mình vì tâm khiến…a a xin lỗi nói nhiều sẽ trật,cảm ơn QT.
Gío hiu vờn lá nhẹ,
Bay la đà khoảng không,
Ta nhìn theo chiếc lá,
Tâm có vờn động không?
Hy vọng tâm TG không động vì đã thiền ngộ an nhiên tự tại rồi nhé.
Cùng nhau thực tập nghen chị Chi,cảm ơn chị.
Chúc mừng Bạch Xuân Lộc đã ngộ Thiền và được an nhiên tự tại trong Vô Đề 2.Thân ái!
Vui thôi TT-NCM ơi, làm gì có,cảm ơn anh.
BXL đã ngộ chân lý rồi đó .
Chưa đâu,tội tôi chứ,còn ham vui mà…vui Cảm ơn MHH.
Ngộ Thiền mà nếu còn Yêu là quay về bể khổ đó nhà thơ.
Chấp nhận thôi Khách ơi…vui ,Cảm ơn Khách.
Anh Lộc ngộ Thiền từ bao giờ rứa hè ?
TT cho tôi ngộ lúc nào thì tôi ngộ lúc đó…vui,Cảm ơn Thu Thuỷ.
Đúng là thiền ngộ -Rất hay!
Cảm ơn Meocon.
Ghé muộn vì bận chút “việc nhà”!
” Chiếc lá khô rơi động,
Nước mặt hồ lăn tăn,
Lá mùa thu rơi động,
Gọi nhau lòng nhớ nhung”
BXL mượn hình ảnh nước mặt hồ lăn tăn để cốt ý nói lên sự lay động của tâm tình khi nhìn lá thu rơi… Tâm động!
“…Lá nằm trên mái ngói,
Trong trạng thái an nhiên,
Không gây chút lụy phiền,
Thảnh thơi hồn tự tại”.
Cái dụng của BXL là ở chổ” dùng tự tánh vô tri vốn có của chiếc lá để “dẫn dắt” người đọc thấu cảm trạng thái tâm thức an nhiên trong dòng chảy đầy biến động của cuộc đời…Quả là Thền tông!
Hay lắm, BXCL!
Cảm ơn TKQ,thật tôi phải chấp nhận haha anh đã đi guốc trong bụng người ta rồi…rất vui anh Quy ạ.
Giật mình cơn mộng mị
Vui buồn rồi cũng trôi
Chuyện hợp tan luân chuyển
Mới hay ngày đã trôi
Ta lần mò tìm mãi
Trong ký ức mù khơi
Còn những gì được mất
Chỉ khoảng lặng chơi vơi
Thuyền vàng phai năm tháng
Mộng cũ cũng đổi màu
Bến xưa giờ hoang vắng
Đời còn bao bước chân
Một bài họa nữa cũng ưng ý lắm,cảm ơn HH nhiều.