Tác giả: Nguyên Kha
Con khóc nào nguôi đêm rằm nhớ Mẹ
Gío thổi hiên nhà xào xạc lá khô bay
Trời khuya này,lạnh lắm gió đông ơi!…
Con đi ngủ Mẹ ơi ! Con tắt đèn đi ngủ.
Trong giấc ngủ chập chờn hình dáng Mẹ
Aó xám buồn ,quần Mẹ uớt bùn non
Tóc Mẹ bay bay như suơng phủ sớm mai buồn
Buớc Mẹ ngắn dần trong vuờn của Mẹ
Cây lá vô tình rung động xót xa đưa
Mẹ đâu rồi…Mẹ ơi ! Đâu rồi Mẹ…
Tôi gục đầu –tay bóp nát trời xanh.
Nguyên Kha{jcomments on}
Con khóc nào nguôi đêm rằm nhớ Mẹ
Gío thổi hiên nhà xào xạc lá khô bay
Trời khuya này,lạnh lắm gió đông ơi!…
Con đi ngủ Mẹ ơi ! Con tắt đèn đi ngủ.
Bài thơ Nguyên Kha khóc mẹ làm cho mình xúc động vô cùng.
Lời thơ bình dị mà nghe đau đáu!Mẹ đâu rồi!Con mất Mẹ rồi sao?
Tiếng kêu mẹ nghe thảng thốt làm sao!Nỗi lòng của những người con mất mẹ!
Thục Nguyên chào anh Nguyên Kha…
Tỉnh dậy lúc nửa đêm, vào Hương Xưa và gặp bài thơ Khóc Mẹ của anh.
Đọc lại bài thơ này, Thục Nguyên chợt nhớ lại bữa cơm trưa thân mật, đám giỗ Cha anh…và những “giọt nước mắt Nguyên Kha” rơi xuống khi Thục Nguyên diễn ngâm bài thơ ấy.
Giọt nước mắt của những người lớn tuổi, đã từng nếm trải buồn vui, cay đắng cuộc đời chính là những giọt nước mắt trong vắt nghĩa nhân…
Xin cho Thục Nguyên được cài lên áo anh cánh hồng màu trắng.
Chúc anh và gia đình vui vẻ.
“…Tỉnh dậy lúc nửa đêm, vào Hương Xưa…”
Vì ai mà thi sĩ nhà ta lại thao thức ???
Con khóc nào nguôi đêm rằm nhớ mẹ
Gió thổi hiên nhà xào xạc lá khô ba
Trời khuya này lạnh lắm gió đông ơi!
Con đi ngủ mẹ ơi con tắc đèn đi ngủ
Đọc mấy câu đầu đã làm mình xúc động quá !lời thơ bình dị mà hay vô cùng KHÓc MẸ thật cảm động…anh NK à!
“Cây lá vô tình rung động xót xa đưa
Mẹ đâu rồi…Mẹ ơi ! Đâu rồi Mẹ…”
Dù ở nơi đâu, đi cuối đất cùng trời, quay về nương bóng mẹ vẫn thấy lòng thanh thản bình yên.
Trong giấc ngủ chập chờn hình dáng Mẹ
Aó xám buồn ,quần Mẹ uớt bùn non
Đúng là mẹ Việt Nam , hay quá .
Tiếng gọi mẹ trong bài thơ là tiếng kêu đau lòng trước sự mất mát không có gì bù đắp nỗi , làm người đọc không thể ngăn được cảm xúc dâng trào .
Xin san sẻ nỗi buồn vơi anh Nguyên Kha .
Bài thơ thật cảm động . Cám ơn NK .
Thơ dung dị chân thành mà rất hay .
KHÓC MẸ xúc động quá !
Cây lá vô tình rung động xót xa đưa
Mẹ đâu rồi…Mẹ ơi!Đâu rồi Mẹ!
Não lòng!!
Thu Thủy ơi…
Nửa đêm thức giấc và vào Hương xưa vì…nhớ Hương Xưa
Con đi ngủ Mẹ ơi ! Con tắt đèn đi ngủ.
Câu nói cũng là thơ rất đời thường mà sao nghẹn ngào quá .
Đọc bài thơ khóc Mẹ xúc động quá .
Có đôi lúc tưởng như mình khôn lớn
Tình bạn dạt dào quên mất Mẹ kề bên
Khi vấp ngã chợt nghe lòng thổn thức
Mẹ như vòng nhật nguyệt thật thiêng liêng
Cảm ơn anh Nguyên Kha đã chia sẽ bài thơ khóc Mẹ thật nghẹn ngào đầy cảm xúc thân thương
Trong giấc ngủ chập chờn hình dáng Mẹ
Aó xám buồn ,quần Mẹ uớt bùn non
Tóc Mẹ bay bay như suơng phủ sớm mai buồn
Buớc Mẹ ngắn dần trong vuờn của Mẹ
Đọc bài thơ Khóc Mẹ của anh Nguyên Kha em xúc động bùi ngùi không ngăn được dòng nước mắt… vì thương nhớ Mẹ, đúng như lời Thiền Sư Nhất Hạnh thuyết giảng nhân mùa Vu Lan năm nào : Mất Mẹ là mất cả bầu trời !!! đó anh Nguyên Kha ạ.
Cám ơn anh bài thơ hay và cảm động lắm.
Chúc anh vui, khoẻ nhé.
Thân mến.
Mọt bài thơ hay và cảm động .
Bài thơ cảm động quá, xin chia buồn cùng anh Nguyên Kha.
Cây lá vô tình rung động xót xa đưa
Mẹ đâu rồi…Mẹ ơi ! Đâu rồi Mẹ…
Tôi gục đầu –tay bóp nát trời xanh.
Một bài thơ hay! và cảm động.