Category Archives: Văn

Tình Yêu Và Nước Mắt.

Tác giả:Trần Thị Hiếu Thảo

Truyện…

Hai anh em đi lang thang leo tận lên núi Ngọc Thự thả diều Ngọc Liên vô cùng vui thích. Trên một đỉnh núi cao họ đã lên tới. Chàng cầm hai cái bong bóng có dây ngắn. Và nàng cầm hai con diều có dây dài hơn thả bay phất phới, cuộn cao thấp trong gió đẹp… Rồi tiếp theo con diều được chàng cột gốc vào một hòn đá thay cho tay nàng nắm giữ. Và bong bóng cũng thế có nhánh cây lo giùm chàng móc vào chúng. Chàng Mã Thượng ngồi xuống thổi sáo cho Ngọc Liên nghe như thường ngày. Nàng thật ưng ý lắm. Dù tiếng sáo chàng đã kéo tâm trạng nàng từ vui sang, đang buồn trong tý tắt… Một âm thanh cao réo rắt đi lên, xuống, cung bậc thanh khiết, như lọc hết vũ trụ trong chìm đắm… làm rung động con tim Ngọc Liên đến mức tối đa. Continue reading

Số Mệnh

Tác giả: Lê Khắc Thanh Hoài

Trước khi bàn đến Số Mệnh thì có lẽ chúng ta nên tìm hiểu rõ riêng từng chữ, Số là gì và Mệnh là gì ?

Chữ Số, đứng riêng một mình, nó có thể hiểu hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất giản dị là con số, hay chữ số, dấu hiệu được đặt ra để biểu thị cho cái lượng, cái gì có thể tính, đếm, đo, cân. Các con số này có thể cộng trừ nhân chia với nhau. Nghĩa là con số có thể thêm, bớt, tăng, giảm. Con số còn có thể là chẳn lẻ, dư thừa, số dương, số âm, con số nguyên hay phân số, nghịch hay đảo, số thực hay phóng đại, số trung bình hay số vô tỉ… Continue reading

Bánh Thuẫn

Tác giả: nguyễn diễm thuỳ

Hàng năm cứ vào những ngày cuối tháng Chạp con nhỏ lại nhớ da diết cái mùi bánh thuẫn, bánh bông lan cuả bà ngoại. Cái mùi vani thơm lừng hoà quyệt với mùi trứng, bột toả ra từ chiếc khuôn đã in đậm trong ký ức tuổi thơ mà nếu được hỏi, con nhỏ sẽ trả lời đó là hương-vị-tuổi-thơ của mình. Continue reading

Gặp Người Yêu Xưa

Tác giả: Cẩm Tú Cầu

…. Bất chợt từ miền kí ức xa xăm nào gợi về, anh nghe một giọng nói quen quen, rất quen, anh quay phắt lại, anh chìm lặng người, đôi vai run run, đôi tay run run, trái tim run run, người yêu xưa, mối tình đầu của anh đã hơn nửa thế kỉ qua, nhưng tiếng nói ấy, nụ cười ấy, đôi mắt ấy, tuy thời gian không ưu ái một ai, nhưng anh vẫn nhận ra, nhận ra trong một thoáng bất ngờ, giây phút xúc động, của cuộc gặp gỡ nhau, qua bao nhiêu năm tháng dài, vừa lắng xuống, anh ấp úng nói: Continue reading

Câu Chuyện Đêm Xuân

Tác giả: Nguyên Hạ-Lê Nguyễn

Những ngày giáp Tết ở quê tôi thật là huyên náo, hầu như mọi việc cũng chỉ dồn vào những ngày cuối năm
“Năm hết Tết đến”, trong nhà nhộn nhịp những người chạy ra chạy vào, bà tôi phân công việc cho các con cháu mỗi người một việc.bọn trẻ chúng tôi cũng náo nức lăng xăng.
Năm nay nhà ngoại tôi gói bánh sớm hơn mọi năm một ngày, Continue reading

Không Đề

Tác giả: Thu Thủy

Chiếc xe dừng lại bên đường, mọi người ùa nhau đến bên cây, lưu niệm một vài tấm hình, rồi lặng người trước khung cảnh thiên nhiên. Cây soan nằm bên đường quốc lộ đã có từ lâu lắm, cây mọc từ bờ sông vươn cao lên bầu trời nhánh cây tỏa về nhiều phía, những chiếc lá rủ nhau rời cành giờ chỉ còn những chùm trái màu xanh , dáng cây tuyệt đẹp. Phía sau, trên sông là đoàn thuyền đánh cá nằm im lìm chờ mùa đến. Continue reading

Lớp Học “Tạp Chủng”

Tác giả: Trần Ngọc Phương

Ngày ấy đã lâu, lâu cỡ chừng “Bảy ngàn đêm góp lại”. “Bảy ngàn đêm, gần hai mươi năm. Thời gian đã đủ cho ta sự trưởng thành đã đủ cho sự già nua”. Đúng như Trầm Tử Thiêng đã ghi trên tờ nhạc của mình. Thời gian chồng chất đã trôi qua nhưng hình ảnh lớp học đó tôi vẫn còn nhớ như ngày nào, dù thời gian thực sự của nó phải cộng thêm một ngàn đêm nữa.  Continue reading

Một Kỷ Niệm Xưa

Tác giả: Thái Thanh

Khi đến tuổi chiều, người ta thường thích đơn lẻ một mình, thích lặng ngắm trầm tư về năm tháng cũ của ngày xưa. Năm nay tôi đã gần tròn 60, cái tuổi về chiều. Có những điều rất gần, rất quen thuộc hằng ngày mà sao tôi lại lẫn quên nhưng có những điều rất xa trong quá khứ mà sao cứ còn hoài còn mãi ở trong tôi. Continue reading

Mấy Cọng Hành Ngò

Tác giả: Nguyễn Đình Phượng Uyển


Món mặn của xứ An Nam, nhất là những món ăn cơm, hình như lúc nào cũng nêm Hành Ngò. Mùi vị thơm đã đành, màu xanh của Hành Ngò còn làm cho đĩa thức ăn thêm phần hấp dẫn , bắt mắt.
Dù rau củ đã có màu xanh, canh Bí Đao hay Su Su xào chả hạn, không rắc ít Hành Ngò trên mặt, tô canh và đĩa đồ xào trông nhạt nhẽo, vô duyên thế nào. Lúc tôi còn ở với bố mẹ, canh kiếc mà thiếu màu xanh lấm tấm ấy, cụ chửi tắt bếp !
Xem nhé, ra tiệm ăn Phở, Bún Bò, Miến Gà, cháo Vịt….tất tần tật, công đoạn cuối cùng trước khi bưng thức ăn đến cho thực khách, bà hàng thể nào cũng rắc dúm Hành Ngò. Continue reading

Bên Tủ Sách Ngày Hè.

Tác giả: Tống Văn Thụy

Nhà tôi nằm về phía cuối hẽm, nhìn ra hướng Đông Nam. Nơi mái ngói tiếp giáp đầu hồi, hai bên cửa đi nhìn ra sông Hàn là tầng áp mái. Tây gọi mansarde. Ta vốn không cao lắm bước vào tầng áp mái phải cúi người vì mái thấp xuôi dần. Khi nhà gần hoàn tất, tôi nhờ anh thợ mộc đóng mấy kệ sách gỗ xoan đào dựng sát tường. Bạn xem đó là…thư phòng, đối với tôi chỉ là chái sách nhỏ, nơi bình yên quay về. Continue reading