Nỗi Đau Buồn Mất Con

Tình thâm nào bằng tình mẫu tử
Con mất rồi mẹ cũng muốn chết theo
Hồi còn trẻ nghe… (buồn đứt ruột)
Đến bây giờ mẹ thấm thía mới đau
Tim mẹ đập muốn ngừng máu chảy
Vỡ tung ra với khối óc tối sầm
Thân xác nhũn không còn đau đớn
Muốn theo con xuống tận đáy mồ sâu

Tin có cháu mẹ mừng khôn xiết
Thiết tha cầu khẩn Phật thật bình yên
Mẹ lo lắng mong con hạnh phúc
May mắn liền khỏe mạnh được triền miên
Ôi! Đất trời sao ông không thưởng
Phạt làm chi nỗi nhức nhối khó lường
Con đã mất cháu không còn nữa
Người mẹ nào chịu nổi cảnh chia này

Sống mà sống với bao kỷ niệm
Đất con mua mẹ đã cất được nhà
Mẹ quên mất tuổi già của mẹ
Vì mẹ còn sức khỏe sống cho con
Trồng cây trái và đào ao thả cá
Vá nỗi đau người vợ trẻ của con
Bốn năm tròn vợ vẫn héo hon
Ai trông thấy cũng buồn cho số phận

Mẹ quyết tâm để đừng ân hận
Cho vợ con về khỏi phận làm dâu
Tuổi đời vợ con còn quá trẻ
Họ có quyền thỏ thẻ bước lần hai
Mẹ xin vong hồn con châm chước
Ước lại gần con nói khẽ mẹ hay
Trớ trêu thay lá vàng chưa rụng
Xanh! Lá rụng rồi – Ôi! Thật đắng cay!

* * *

Vì nhiệm vụ con ra đi quá sớm
Đại gia đình thương tiếc tiễn đưa con

Mẹ của con,
Huyền Nhung

(Viết cho con Nguyễn Cần đã tử nạn cùng đồng đội
trong chuyến xe đi cứu trợ bão Som San ở Đà Nẵng
năm 2006 do Phường 13 – Quận Phú Nhuận – TP
Hồ Chí Minh tổ chức).{jcomments on}

0 thoughts on “Nỗi Đau Buồn Mất Con

  1. Tùy Anh

    Thành thật chia buồn với Huyền Nhung nỗi mất mát quá lớn trong đời không gì thay thế được .

    Reply
    1. Kim Chi Hoàng

      Thật bùi ngùi thương xót cháu Cần mà mình không ngăn được giòng nước mắt…mặc dù chuyện xảy ra cũng đã 5 năm rồi.
      Với trái tim của người Mẹ yêu quí con, rồi bị mất con, mẹ đau khổ đến tột cùng nên thơ Nhung quá hay, quá xúc động, thương cảm.
      Xin chia buồn cùng Nhung, cầu cho hương hồn cháu sớm siêu thoát cõi niết bàn.

      Reply
  2. Quốc Tuyên

    Xin chia buồn cùng Huyền Nhung , mình nghĩ người có tấm lòng như cháu sẽ an vui ở cõi vĩnh hằng.

    Reply
  3. TACHITHAN

    Đọc bài thơ càng thương xót cháu Cần … đã tử nạn trên đường làm nghĩa cử của tình người .
    Dù đã biết chuyện này từ lâu , nhưng đọc bài thơ này vẫn còn xúc động . Cảm ơn HN .

    Reply
  4. Huỳnh ngọc Tín

    Nỗi lòng của người Mẹ mất con!Ôi buồn quá!Bài thơ thật cảm động.Xin chia buồn với Huyền Nhung nỗi mất mát lớn lao này.

    Reply
  5. Le Khanh Luan

    Xin duoc gop chia voi Huyen Nhung noi dau nay. Mot tinh cam tu tam ong cua nguoi me nen bai tho that cam dong.

    Reply
  6. Bạch Liên

    Huyền Nhung ơi ! không có nỗi đau nào giống nỗi đau nào nhưng tất cả đều là đau khổ .

    Reply
  7. Thụy_Miên

    Nỗi đau này sẽ chẳng thể nguôi ngoai
    Nặng nơi tim, đẫm lệ lòng, đau nhói óc!
    Nếu có thể thì người ơi cứ khóc
    Đừng nén kìm mà tan nát trái tim!

    Thụy Miên từng biết đến tai nạn thương tâm này và từng rất đau lòng, dù hông có ai mà Miên quen biết. Một lần nữa xin chia buồn và đồng cảm với nỗi đau của chị Huyền Nhung.:(

    Reply
  8. Huỳnh ngọc Tín

    Con mất mẹ lòng con đau như cắt
    Mẹ mất con se sắt tháng ngày
    Nỗi đau này sẽ chẳng thể nguôi ngoai
    Theo mẹ mãi những tháng ngày còn lại!

    Reply
  9. TSN.NgọcDiệp

    Xin chia buồn với Huyền Nhung trước sự mất mát quá lớn lao này.
    Đọc xong thơ, mắt tự nhiên mờ lệ. Thương quá, HN ơi.

    Reply
  10. huyen nhung

    Dạ… Huyền Nhung xin chân thành cám ơn quý anh chị
    đã chia sẻ Nỗi Đau Buồn Mất Con của Huyền Nhung.
    Đã mấy năm rồi mà nỗi đau buồn ấy vẫn chưa nguôi ngoai
    quý anh chị ạ.

    Reply
  11. WHWH

    Nắm Tro Tàn

    Ngày xưa, thuở Ðức Phật còn tại thế, một hôm có người mẹ ôm xác con tìm đến Ðức Phật để khóc lóc và xin cứu sống cho đức con của bà vừa mới chết.

    Người mẹ đau khổ tin vào thần thông và lòng từ bi vô biên của Ðức Phật sẽ cứu sống cho con mình.

    Ðức Phật thông cảm nỗi khổ đau của người mẹ mất con và truyền cho bà đi xin một nắm tro mang về Ngài sẽ cứu. Nắm tro đó phải ở trong một căn nhà mà 3 đời chưa có người thân thích chết.

    Người mẹ đau khổ vâng lời và ôm xác con vào xóm để xin tro tàn theo lời Ðức Phật dạy. Nhưng đi từ trưa đến tối, nhà này sang nhà khác, bà mẹ đau khổ đều nhận được những câu trả lời giống nhau: “Gia đình chúng tôi cũng có người đã chết”. Chưa tuyệt vọng, người mẹ đau khổ vẫn cố gắng đi thêm vài nhà nữa. Vì sợ nắm tro xin trong một gia đình có người chết sẽ không linh nghiệm nên bà mẹ thương con vẫn cố gắng kiếm tìm.

    Vẫn như những lần trước, bà mẹ đau khổ đều nhận được những cặp mắt e ngại, những cái lắc đầu.

    Suy đi tính lại, đã hơn một buổi và không nhớ rõ là đã vào mấy gia đình, người mẹ tuyệt vọng lẩm bẩm: “Nhà nào cũng có thân nhân đã qua đời: thân thích, họ hàng ba đời biết bao nhiêu, làm sao tránh được cái chết”. Trên đường trở về tìm Ðức Phật, người mẹ mất con không còn kêu gào thảm thiết như lúc trước, tuy lòng thương nhớ con vẫn chưa nguôi. Quỳ trước Ðức Phật, người mẹ mất con kể rõ chuyến đi vừa rồi và thuật lại những lời từ chối của chủ nhà.

    Nhân đó, Ðức Phật giảng về sự sanh tử, vô thường của kiếp người. Có sanh tất có khổ, có sống tất có chết. Người mẹ mất con đã thấu rõ sanh tử, vô thường, không riêng gì mình đau khổ vì có thân nhân qua đời, mà hầu hết mọi người đều nhận chịu định luật hủy diệt đó.

    Cuối cùng, người mẹ đành ôm xác con về chôn cất.

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.